Ngô Cân Lượng sau khi ra khỏi động lại tiếp tục chồng đá lấp kín cửa động, đám người Minh Sơn Tông đều thấy rõ cảnh này, nghĩ đến ba người tàn phế trong động, lại nhớ đến câu "tàn khuyết mỹ" của Đại đương gia.
Mấu chốt là chuyện này đâu phải lần đầu, nếu nói một lần là hiểu lầm, thì việc này lặp đi lặp lại, thêm vào nụ cười mờ ám mà thần bí của Ngô Cân Lượng, mọi người chỉ có thể nhìn nhau không nói nên lời, dù sao cũng chẳng tiện vọng đoán.